|

Hunan – Hubei, Day 6: Wuhan And Flying Home

[Tiếng Việt ở phần dưới]
This was the last day of my trip. I visited three sites of Wuhan called Yellow Crane Tower (which was made famous by poetry), Hubei Provincial Museum, and East Lake.

Two hours at Yellow Crane Tower seemed like a waste of time. I’d prefer more time at Wulingyuan or Fenghuang Old Town.

I liked the visit to the museum which made me understand more about the Chinese culture. Though I saw so many Chinese students around the beverage vending machines than in the showrooms.

After that, I had a chance to go around East Lake. Unlike Jingzhou, the minibus took all of us around the lake for 30 mins. As I thought out loud that the driver was handsome, my tour group kept joking about me and him. Though he was 9 years younger, he said I looked like 27 haha. We talked a bit. He asked if I was a Malaysian (?) And after a stop, when I switched to the seat next to him, he nicely started a small conversation with me. He asked which city I was from and if it was near the beach. Ashin said that 521 was better than 520. I couldn’t agree more.

After 3 flights with China Southern Airlines this time, I somehow felt that their service was worse than 10 years ago. We had to wait for a while on board and they didn’t give us any water to drink. I even had a meal before the plane departed 10 years ago.

After midnight, I’d be home safe and sound.
—————————–
Hồ Nam – Hồ Bắc, Ngày 6: Vũ Hán Và Trở Về Nhà
Đây là ngày cuối cùng trong chuyến đi của mình. Mình đã đến thăm ba địa điểm của Vũ Hán có tên là Hoàng Hạc Lâu (đã được làm nổi tiếng bằng thơ ca), Bảo tàng tỉnh Hồ Bắc và Hồ Đông.

Hai tiếng đồng hồ ở Hoàng Hạc Lâu dường như chỉ lãng phí thời gian. Mình muốn có nhiều thời gian hơn ở Vũ Lăng Nguyên hoặc Phượng Hoàng Cổ Trấn.

Mình thích chuyến thăm bảo tàng, nơi làm cho mình hiểu thêm về văn hóa Trung Quốc. Mặc dù mình thấy nhiều sinh viên Trung Quốc xung quanh các máy bán đồ uống tự động hơn là trong các phòng trưng bày.

Sau đó, mình có cơ hội đi một vòng Hồ Đông. Không giống như Kinh Châu, chiếc xe buýt nhỏ đã đưa mọi người đi quanh hồ trong 30 phút. Khi mình buột miệng rằng người lái xe đẹp trai, nhóm du lịch của mình liên tục nói đùa về mình và em ấy. Dù nhỏ hơn 9 tuổi nhưng em ấy nói mình trông như 27 haha. Chúng mình nói chuyện một chút. Em ấy hỏi mình có phải là người Malaysia không (?) Và sau khi dừng lại một chút, khi mình chuyển sang chỗ ngồi bên cạnh em ấy, em ấy cũng tử tế đãbắt đầu trò chuyện với mình một chút. Em ấy hỏi mình đến từ thành phố nào và có gần biển không. A Tín nói rằng 521 tốt hơn 520. Mình quá mức tán thành ấy chứ.

Sau 3 chuyến bay với Hàng không Nam Phương Trung Quốc lần này, mình phần nào cảm thấy dịch vụ của họ kém hơn 10 năm trước. Cả đoàn phải đợi một lúc trên máy bay và họ không cho uống nước. Mình thậm chí đã được ăn một bữa trước khi máy bay khởi hành 10 năm trước.

Sau nửa đêm, mình sẽ về nhà an toàn và bình yên.

Similar Posts

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *