Mình tính viết bài này sau chuyến đi Hồ Nam – Hồ Bắc về, nhưng để kiểm chứng thêm một số chi tiết khác biệt giữa đi tour và du lịch tự túc thì mình nghĩ để sau chuyến đi Châu tự trị dân tộc Tạng-Khương A Bá, Tứ Xuyên thì viết sẽ xúc tích hơn.
Sau 10 năm trở lại thì Trung Quốc thực sự thay đổi chóng mặt ở khâu thanh toán bán lẻ. Hầu như không có người Trung Quốc nào dùng tiền mặt, tuy nhiên vẫn không gây trở ngại cho du khách dùng tiền mặt. Ở vùng sâu vùng xa nơi không có cả trạm xe khách/bus như núi Tứ Cô Nương mà nhà tạp hóa trong hình vẫn chấp nhận thanh toán di động. Dù là người lớn tuổi thuộc dân tộc thiểu số, nhưng họ sử dụng thanh toán di động khá gọn gàng, nhanh chóng.
Việc duy nhất gây khó khăn cho du khách là đa phần người ta cũng không biết mua vé trước bằng tiền mặt như thế nào. Ở Thành Đô mình đã nhờ một bạn ở hostel đặt trước giùm vé đi xem công viên gấu trúc nhưng khi bạn í xuất mã gửi mình lại khác với những người khác. Điều này làm cho mình lên xe bus đến công viên hơi khó khăn.
P.s.: Một số nơi máy móc thiết bị hoạt động mà không có cả người phục vụ. Mình thấy một máy cho thuê hay bán sách ở Thành Đô hỗ trợ QR code và tiền xu, nhưng sau này khi đến Hải Ninh, Chiết Giang vào tháng 11 mình còn thấy cả siêu thị mini không dùng được cả tiền xu.